Sinh Viên Nghèo, Nghèo Tính Người
Tác giả
Artist(s)
Lượt đọc
Sinh Viên Nghèo, Nghèo Tính Người
Ngày 4/4, nhỏ bạn cùng phòng – một sinh viên nghèo – đặt mua cùng một loại tinh chất dưỡng da ở hai cửa hàng khác nhau.
Một chai giá 999 tệ, một chai chỉ 99 tệ.
Nhận được hàng, nó lập tức nhấn hoàn tiền và gửi trả chai 99 tệ về cho cửa hàng bán chai 999.
Tôi không thể tin nổi: “Mua hàng thật rồi trả hàng giả, làm vậy không thấy sai à?”
Nó lại tỉnh bơ, không chút áy náy: “Tôi là sinh viên nghèo mà, không giống mấy người nhà giàu như cậu, từng đồng từng cắc đều phải tính toán.”
Sau này, nó dùng chiêu đó đi lừa cả trăm cửa hàng online.
Thậm chí có một chủ shop đang mang thai bốn tháng, vì bị nó chơi chiêu mà phá sản, rồi mất luôn đứa bé.
Khi người chủ đó cầm dao xông vào trường học định trả thù, nó lại lật mặt đổ hết tội lên tôi: “Chị ơi, chị nhầm người rồi, em là sinh viên nghèo sao mua nổi mỹ phẩm mắc tiền thế được chứ?”
“Chắc là nhỏ bạn cùng phòng của em đó. Nó giàu, hay mua đồ online rồi lấy thông tin em điền vào, chắc sợ lỡ có trục trặc gì thì bị liên lụy…”
Tôi bị người phụ nữ ấy đâm đến ba mươi mốt nhát, máu me be bét.
Lần nữa mở mắt ra, trước mặt là con nhỏ bạn cùng phòng vừa mới bắt đầu con đường săn khuyến mãi.
Tôi khẽ cong môi cười lạnh.
Thân phận “sinh viên nghèo” dùng sướng thế cơ à?
Vậy thì để tôi lột cái mác đó xuống trước, rồi xé luôn cái mặt nạ kia của mày!